“Tây Du Ký” là một trong “Tứ đại danh tác” của văn học cổ điển Trung Quốc, được viết vào thế kỷ 16 dưới thời Minh bởi Ngô Thừa Ân. Dù nội dung chính kể về cuộc hành trình sang Tây Thiên thỉnh kinh của bốn thầy trò Đường Tăng, tác phẩm không chỉ đơn thuần là một truyện phiêu lưu giả tưởng mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về con đường tu luyện, giác ngộ và hành thiện trong tư tưởng Phật giáo kết hợp với Đạo giáo và Nho giáo. Bài
Từ góc nhìn biểu tượng học, số 13 đứng sau số 12 – vốn là biể
Khía cạnh lịch sử - văn hóaCâu chuyện về "Vàng của Người Lùn 25 Dòng" khôn
Arge