“Tiến sĩ điên rồ” không phải lúc nào cũng là nhân vật phản diện. Họ là sản phẩm của một xã hội chưa kịp thích nghi với tốc độ tiến bộ công nghệ. Trường hợp của tiến sĩ Trần Đăng Dũng là một lời nhắc nhở: rằng khoa học cần đạo đức, nhưng cũng cần không gian cho sự táo bạo. Nếu biết cân bằng, chúng ta có thể khai thác trí tuệ như ông để phục vụ nhân loại, thay vì ruồng bỏ và đẩy họ vào bóng tối.Thợ Mỏ Goblin là nguồn cảm hứ
Vai trò sinh thái của rừng trúcTư tưởng Phật giáo cho rằng co
Guồng lửa trong hội họa và âm nhạcNhững cấu trúc này phản ánh một mô típ h
Mega