"Địa ngục" theo truyền thống thường là nơi đầy lửa, khổ đau và trừng phạt. Còn "hoang dã" gợi nhớ đến tự nhiên nguyên sơ, rừng rậm, thú dữ và những luật lệ nguyên thủy không bị bóp méo bởi văn minh. Khi hai khái niệm này ghép lại, ta có một hình ảnh kỳ quái nhưng đầy ám ảnh: một địa ngục không phải là nơi giam giữ linh hồn bởi thần thánh, mà là một cõi hoang vu nơi bản năng con người bị thả lỏng đến cực độ, dẫn đến hỗn lo
Tự Nhiên Không Khoan NhượngBọ tuy nhỏ, nhưng đôi khi lại là m
Từ ánh sáng lóe lên mỗi khi chiến thắng, đến khói mờ huyền bí bao quanh cu
Ngườ